..



..


Thứ Ba, 5 tháng 7, 2011

CƯỠNG!


Hắn nằm im bên vệ đường vẻ ngái ngủ, thỉnh thoảng mới nghếch cái mõm dài sọc lên hít hít nhìn ngó dòng người qua lại, gầm gừ.

Bỗng từ xa, một chiếc ô-tô mui trần sang trọng vụt tới, hắn choàng dậy dáo dác thèm thuồng nhìn, rồi rũ mình chồm lên rượt theo vẻ háo hức.

Như có một ma lực thu hút, hắn cứ cắm đầu cắm cổ mải mê chạy mà cũng chẳng biết là chạy theo để làm gì và có kịp không, hụt hơi cố bám lấy mà khoảng cách cứ xa dần ... xa dần!

 Rồi thì cuối cùng cũng bắt kịp, bắt kịp không phải vì hắn chạy nhanh mà vì chiếc xe bỗng ... dừng lại, chắc bị trục trặc sao đó...

Hắn hăm hở đi vòng quan sát, hít lấy hít để vẻ thăm dò rồi thì không cưỡng lại được sự ham hố, hắn tót lên xe, thích thú ngửi chỗ này hít chỗ kia cào chỗ nọ, một hồi thì thấy bực bội vì sao nó cứ nằm ì ra thế này; không hiểu cái giống này là giống gì mà sang trọng, thơm tho rồi lại chạy nhanh hơn mình đến thế.

Loay hoay một hồi mà chẳng làm gì được, cáu tiết hắn cào cấu, cắn xé làm rách toang cái nệm bằng da thú quí giá mà chủ nhân đã gìn giữ hàng bao đời!

Bất lực và mệt lữ, hắn kết thúc bằng cách ghếch chân xả một bãi khai ngấy!

Hả hê, hắn lững thững bước đi, cũng chẳng buồn ngoái lại.

 


6 nhận xét: